16 August, 2010 0 nhận xét Nhận xét
Viết bởi Mary VanClay
Những điều nên mong đợi ở lứa tuổi này
Đối với một đứa trẻ hai tuổi, ranh giới giữa trung thực và dối trá là một khái niệm rất mù mờ. Chỉ đến khi trẻ được 3-4 tuổi, bé mới có thể hiểu khái niệm của từ trung thực – một khái niệm dần được nhận ra từ thực tế - và vì thế, cũng phải đến lúc đó bé mới hiểu được về dối trá. Trong khi bé có thể bị ràng buộc trách nhiệm về hành vi của mình, bé vẫn chưa thực sự có thể bị ràng buộc trách nhiệm về việc nói dối của mình về hành vi đó vì bé vẫn chưa hiểu nói dối là gì.
Ở tuổi này, trí tưởng tượng ngự trị và mơ tưởng đóng vài trò chính. Nếu một điều xuất hiện trong ý nghĩ tưởng tượng của bé, nó coi như trở thành hiện thực. Khi bé ra sức từ chối đã kéo gẫy chân người lính trò chơi của em mình, cho dù thực tế là bạn bắt quả tang bé đã làm, bé từ chối như vậy một phần do mong muốn tưởng tượng, một phần do sợ. Bé biết bạn sẽ tức giận với bé vì những gì bé làm, và bây giờ bé ước rằng bé đã không làm điều đó. Thú nhận lúc này không quan trọng bằng việc giúp bé nhận ra lỗi mình vừa mắc là đã làm hỏng đồ chơi của em.
Những điều bạn nên làm
Tránh hỏi những câu hỏi bạn đã biết câu trả lời. Thậm chí với trẻ hai tuổi, việc tránh tạo ra các tình huống bắt bé phải nói dối là rất quan trọng. Tất nhiên, khi thấy có chữ viết nguệch ngoạc trên tường bếp, tất cả chúng ta thường cáu tiết nói với cô con gái hai tuổi rằng, “Con vẽ bậy lên tường bếp phải không?” Con bạn có thể sẽ trả lời “Không ạ,”, cho dù lúc đó trên tay bé vẫn cầm phấn màu, vì bé sợ rằng nếu nói “Đúng ạ” sẽ làm bạn bực hơn. “Thay vì như vậy, hãy thử nói, “Mẹ thấy buồn vì điều đó đã xảy ra! Bây giờ mẹ con mình cùng tìm hiểu về bức tường nhé,” Jerry L.Wyckoff, một nhà trị liệu gia đình, đồng thời là đồng tác giả của cuốn "Kỉ luật không đánh, mắng", nói. “Hãy đi lấy một chậu nước, miếng vải thấm nước, và bắt đầu cọ rửa, hướng dẫn con làm để con có thể giúp bạn. Khi làm xong, bé ‘sở hữu’ bức tường, và bé nghĩ, ‘Ôi, đây là tường của chúng ta, và chúng ta muốn giữ nó sạch sẽ!’ Không có sự giận dữ với việc nói dối và bé học được việc tự chịu trách nhiệm. (Tuy vậy, đừng ngạc nhiên khi ngày hôm sau bé tiếp tục vẽ lên tường chỉ vì bé muốn được lau tiếp – không giống như cha mẹ, trẻ hai tuổi thường cho rằng làm việc nhà là công việc thú vị. Bạn cứ yên tâm, ảo tưởng đó sẽ nhanh chóng biến mất.).
Khen thưởng cho hành vi trung thực. Nếu con bạn thú nhận đã làm điều gì sai, hãy phản ứng tích cực lại vì bé đã trung thực (“Cảm ơn con đã nói cho mẹ biết! Mẹ biết điều đó rất khó mà.”), sau đó sẽ giải quyết vấn đề. Nếu bạn chỉ phản ứng lại bằng sự bực tức và sự trừng phạt, liệu bé có dám trung thực lần sau nữa hay không?
Hãy làm gương tốt cho con. Cách tốt nhất để dạy con trung thực là chính bạn phải trung thực, vì thế, hãy thực hiện lời hứa của mình. Nếu bạn nói với đứa con hai tuổi của mình rằng, “Chúng ta sẽ đi công viên sau bữa trưa,” thì bạn hãy chuẩn bị ít đồ chơi nghịch cát, và ra khỏi nhà sau bữa ăn – và tránh hứa khi bạn không chắc có thực hiện được hay không.
Hãy để cho bé mơ. Trên đường đưa con lớn đi học múa bale, bé hai tuổi nhà bạn nói, “Con cũng đi học múa bale, ở trường dạy múa của con.” Bạn biết đấy, bé chỉ đang cố gắng bắt chước chị gái của mình thôi, vì vậy, thay vì giảng giải cho bé tầm quan trọng của việc trung thực, hãy trả lời, “Thật á?” và cho phép bé tự dựng lên chuyện đó. Nếu chị bé phản ứng, hãy nói với con rằng khi con còn nhỏ như em, bạn cũng cho con được tưởng tượng như thế.
Theo BabyCenter.com
MedShop.vn dịch
Đánh giá